Dấu yêu của anh,
Tiếng thở dài cất cánh và bay bổng vào cõi vô thường cùa quá khứ. Màn sương trắng ấy đã bị phá vỡ bởi tình yêu của em ,là thứ mà người đời tìm kiếm .
Anh cảm ơn em yêu dấu ái, cảm ơn em về tất cả...!
Khổ đau hay hạnh phúc tùy thuộc vào sự cảm nhận...Máu anh đã chãy vào thân thể em để linh hồn này thức tỉnh sau biết bao nhiêu ngày trầm uất giửa cái sa mạc phủ đầy bóng tối nhưng lại hiện rõ dấu chân của người lữ khách!
Lang thang và quanh quẩn.
Lẽ loi cùng tuyệt vọng...
Ngày hôm nay thật đẹp!
Cảm nhận hơi thở em lan trong huyết mạch và đó là sự sinh tồn của một kiếp người .
Thứ mà người ta gọi là "Tình Yêu" không phải ở trong chữ nghĩa siêu thực, mộng mị mà được nhốt kín trong đôi mắt em, trong bầu ngực em,trong vòng tay của định mệnh...
Em đã mở cánh cửa mùa xuân để ánh sáng lùa vào đêm tối lòng anh. Ánh sánh chạy nhảy và bảo anh hảy đứng dậy để bước đi cùng em...
Dấu yêu của anh,
Khung trời của hai chúng ta sẽ phải bắt mọi người chiêm ngưởng và thèm muốn...Em sẽ vẽ lại bức tranh màu xanh cho đời và anh viết những bài thơ cho hai chúng ta.
Bài thơ dùng mực của những nụ hôn trên môi em và cánh Phượng đỏ lấp lánh giữa những đổi thay hay sự hóa kiếp của vật thể.
Nó lấp lánh, tỏa sáng và trú ngụ trong linh hồn anh
Anh thật là hạnh phúc...Hạnh phúc không phải là thứ ngôn ngữ loài người vì nó có đôi mắt long lanh và một linh hồn bất tử...
Hạnh phúc từ trong giọt mồ hôi kham nhẩn và tình yêu của em.
Màu xanh sẽ không phai trong mắt em và màu đỏ nối kết của hai bản thể sẽ biến thành một cánh đồng hoa hồng.
Hoa Hồng là tên của em nhưng những ngón tay không là gai nhọn .
Nó xuyên vào thịt da người ta và hàn gắn lại mọi vết thương.
Anh sẽ trồng lại luống hoa màu hồng để nó cùng song hành theo hai chúng ta.
Dấu yêu của anh!
ttng_03142011
No comments:
Post a Comment